tan2818
發表於 2012-11-17 17:27:56
<P align=center><STRONG><FONT size=5>【<FONT color=red>運氣第六</FONT>】 </FONT></STRONG></P>
<P><BR><STRONG>歲木太過。風氣流行。脾土受邪。民病飧泄。食減體重煩冤。腸鳴腹支滿。(皆木盛克土。) </STRONG></P>
<P><BR><STRONG>上應歲星。(木盛則木星光明。) </STRONG></P>
<P><BR><STRONG>甚則忽忽善怒。眩冒巔(頂。) </STRONG></P>
<P><BR><STRONG>疾。反脅痛而吐甚。(肝實自病。金來為母復仇。木又制乎金也。 ) </STRONG></P>
<P><BR><STRONG>上應太白星。(金星光明。) </STRONG></P>
<P><BR><STRONG>歲火太過。炎暑流行。金肺受邪。民病瘧。(金火相戰。) </STRONG></P>
<P><BR><STRONG>少氣(壯火食氣。) </STRONG></P>
<P><BR><STRONG>咳喘。(火氣乘肺。) </STRONG></P>
<P><BR><STRONG>血溢(血出上竅。) </STRONG></P>
<P><BR><STRONG>血泄(血出二便。) </STRONG></P>
<P><BR><STRONG>注下。(火入大腸而泄。) </STRONG></P>
<P><BR><STRONG>嗌燥(火炎肺系。) </STRONG></P>
<P><BR><STRONG>耳聾。(耳為腎竅。火盛則水衰。) </STRONG></P>
<P><BR><STRONG>中熱(胸中。) </STRONG></P>
<P><BR><STRONG>肩背熱。(背者胸中之府。) </STRONG></P>
<P><BR><STRONG>上應熒惑星。(火星光明。) </STRONG></P>
<P><BR><STRONG>甚則胸中痛。脅支滿。脅痛膺背肩髀間痛。兩臂內痛。(皆心主經脈所過。藏氣法時論。言心病與此同。) </STRONG></P>
<P><BR><STRONG>身熱骨痛。而為浸淫。(玉機真藏論作身熱膚痛。肺主皮膚。) </STRONG></P>
<P><BR><STRONG>上應辰星。(水星為母復仇。) </STRONG></P>
<P><BR><STRONG>歲土太過。雨濕流行。腎水受邪。民病腹痛。(濕勝。) </STRONG></P>
<P><BR><STRONG>清厥(足逆冷。) </STRONG></P>
<P><BR><STRONG>意不樂。(脾不營運。) </STRONG></P>
<P><BR><STRONG>體重(濕勝。) </STRONG></P>
<P><BR><STRONG>煩冤。(藏氣法時論。腎病者。身重。腎虛者。大小腹痛。清厥。意不樂。) </STRONG></P>
<P><BR><STRONG>上應鎮星。(土星。) </STRONG></P>
<P><BR><STRONG>甚則肌肉痿。(土主肌肉。) </STRONG></P>
<P align=center><STRONG></STRONG> </P>
tan2818
發表於 2012-11-17 17:28:03
<P align=center><STRONG><FONT size=5>【<FONT color=red>運氣第六</FONT>】 </FONT></STRONG></P>
<P><BR><STRONG>足痿不收。行善螈。腳下痛。(胃脈在足。) </STRONG></P>
<P><BR><STRONG>飲(水飲。) </STRONG></P>
<P><BR><STRONG>發中滿。(土不制水。) </STRONG></P>
<P><BR><STRONG>食減。四肢不舉。(脾主四肢。) </STRONG></P>
<P><BR><STRONG>腹滿溏泄。腸鳴反下甚。(皆本經自病。) </STRONG></P>
<P><BR><STRONG>上應歲星。(木復仇而刑土。) </STRONG></P>
<P><BR><STRONG>歲金太過。燥氣流行。肝木受邪。民病兩脅下少腹痛。(肝脈行脅。抵小腹。) </STRONG></P>
<P><BR><STRONG>目赤痛瘍。(目為肝竅。) </STRONG></P>
<P><BR><STRONG>耳無所聞。(肝藏血。耳得血而能聽。藏氣法時論。肝虛則目無所見。耳無所聞。) </STRONG></P>
<P><BR><STRONG>肅殺而甚。則體重(肝主筋。筋衰則身重。) </STRONG></P>
<P><BR><STRONG>煩冤。胸痛引背。兩脅滿。且痛引少腹。(玉機真藏論。肝脈不及。則胸痛引背。下則兩脅滿。) </STRONG></P>
<P><BR><STRONG>上應太白星。(金星克木。) </STRONG></P>
<P><BR><STRONG>甚則喘咳逆氣。肩背痛。尻陰股膝髀足皆病。(火來復仇。而金反病。下部皆痛。母病及子也。 </STRONG></P>
<P><BR><STRONG>藏氣法時論。言肺病同。) </STRONG></P>
<P><BR><STRONG>上應熒惑星。(火星復仇。) </STRONG></P>
<P><BR><STRONG>收氣峻。生氣下。病反暴痛。脅不可反側。(金盛刑木。) </STRONG></P>
<P><BR><STRONG>咳逆甚而血溢。(肺金自病。) </STRONG></P>
<P><BR><STRONG>上應太白星。(金星。) </STRONG></P>
<P><BR><STRONG>歲水太過。寒氣流行。邪害心火。民病身熱煩心。躁悸。(躁。煩甚也。 </STRONG></P>
<P><BR><STRONG>悸。心動也。 </STRONG></P>
<P><BR><STRONG>火屬於水則躁。火畏水則悸。) </STRONG></P>
<P><BR><STRONG>陰厥。(陰盛厥逆。) </STRONG></P>
<P><BR><STRONG>上中下寒。</STRONG></P>
tan2818
發表於 2012-11-17 17:28:44
<P align=center><STRONG><FONT size=5>【<FONT color=red>運氣第六</FONT>】 </FONT></STRONG></P>
<P><BR><STRONG>(外熱內寒。) </STRONG></P>
<P><BR><STRONG>譫妄(妄言妄見。) </STRONG></P>
<P><BR><STRONG>心痛。上應辰星。(水星。) </STRONG></P>
<P><BR><STRONG>甚則腹大。脛腫喘咳。(腎脈起足下。貫膈。入肺。) </STRONG></P>
<P><BR><STRONG>寢汗出憎風。(陰盛陽虛。藏氣法時論。言腎病同。) </STRONG></P>
<P><BR><STRONG>上應鎮星。(土復仇而乘水。) </STRONG></P>
<P><BR><STRONG>濕氣(土。) </STRONG></P>
<P><BR><STRONG>變物。病反腹滿。腸鳴溏瀉。食不化。(土氣來復。反見脾病。) </STRONG></P>
<P><BR><STRONG>渴而妄冒。(脾不能行津液而渴。火被濕鬱而妄冒。) </STRONG></P>
<P><BR><STRONG>上應熒惑辰星。(火星減耀。水星明瑩。按五運六氣。太過不及。勝復淫郁。經文言之至為詳悉。本集不能多錄。然大旨略同。故量取數段。可以概其余矣。 ) </STRONG></P>
<P><BR><STRONG>歲運太過。畏星失色。而兼其母。(借母氣以自助。) </STRONG></P>
<P><BR><STRONG>不及。則色兼其所不勝。(為所凌侮。而兼其色。) </STRONG></P>
<P><BR><STRONG>(氣交變大論) </STRONG></P>
<P align=center><STRONG></STRONG> </P>
tan2818
發表於 2012-11-17 17:28:50
<P align=center><STRONG><FONT size=5>【<FONT color=red>運氣第六</FONT>】 </FONT></STRONG></P>
<P><BR><STRONG>木得金而伐。火得水而滅。土得木而達。(昂按。木樹根於土。是土為生木之母。何以木反克土乎。 蓋土竭其膏液。以榮養乎木。若或克之耳。使土而無木。則無花葉之茜蔥。無果穀之成熟。民眾無所資養。天地黯淡無章。不過頑然壘塊而已。土何利之有焉。木者。所以疏土之氣。又以成土之德也。 </STRONG></P>
<P><BR><STRONG>故經文獨言達。而不同於伐滅缺絕四條也。 </STRONG></P>
<P><BR><STRONG>趙養葵曰。世人皆言木克土。而余獨升木以培土。其有會於斯旨也歟。) </STRONG></P>
<P><BR><STRONG>金得火而缺。水得土而絕。萬物盡然。不可勝竭。(寶命全形論) <BR></STRONG></P>
tan2818
發表於 2012-11-17 17:29:18
<P align=center><STRONG><FONT size=5>【<FONT color=red>審治第七</FONT>】 </FONT></STRONG></P>
<P><BR><STRONG>(本篇盡出素問。末附靈樞一則。) </STRONG></P>
<P><BR><STRONG>諸風掉眩。皆屬於肝。(風木動搖。) </STRONG></P>
<P><BR><STRONG>諸寒收引。皆屬於腎。(寒性縮急。) </STRONG></P>
<P><BR><STRONG>諸氣郁。皆屬於肺。(肺主氣。) </STRONG></P>
<P><BR><STRONG>諸濕腫滿。皆屬於脾。(脾不營運。) </STRONG></P>
<P><BR><STRONG>諸痛癢瘡。皆屬於心。(瘡瘍皆屬心火。火微則癢。火甚則痛。) </STRONG></P>
<P><BR><STRONG>諸厥固泄。皆屬於下。(吳注。下謂腎也。 </STRONG></P>
<P><BR><STRONG>兼水火之司。陰精水衰。則有熱厥。命門火衰。則有寒厥。腎開竅於二陰。水衰火實。則二便不通而為固。火衰水實。則二便不禁而為泄。) </STRONG></P>
<P><BR><STRONG>諸痿喘嘔。皆屬於上。(上。謂肺也。 </STRONG></P>
<P><BR><STRONG>肺主氣。肺熱葉焦。則諸臟無所稟氣。故有肺痿。及筋脈骨肉諸痿。喘嘔亦屬上焦。) </STRONG></P>
<P><BR><STRONG>諸熱瞀(音茂。) </STRONG></P>
<P><BR><STRONG>螈。(昏亂抽掣。) </STRONG></P>
<P><BR><STRONG>皆屬於火。諸禁(HT。) </STRONG></P>
<P><BR><STRONG>鼓栗。 如喪神守。皆屬於火。(內熱而外反寒。蓋火性就燥。內熱既甚。衛外之陽。皆湊入內。故外反鼓栗也。 </STRONG><STRONG>) </STRONG></P>
<P><BR><STRONG>諸逆衝上。皆屬於火。諸躁狂越。皆屬於火。諸病腫。(熱盛於內。水隨水溢。) </STRONG></P>
<P><BR><STRONG>酸痛驚駭。皆屬於火。諸脹腹大。皆屬於熱。(熱鬱於內為熱脹。亦有寒鬱而生寒脹者。東垣曰。大抵熱脹少。寒脹多。故立中滿分消丸治熱脹。中滿分消湯治寒脹。) </STRONG></P>
<P><BR><STRONG>諸病有聲。(腸鳴。) </STRONG></P>
<P><BR><STRONG>鼓之 如鼓。(鼓脹。) </STRONG></P>
<P><BR><STRONG>皆屬於熱。(李士材曰。二病多有屬寒者。) </STRONG></P>
<P><BR><STRONG>諸轉反戾。(轉筋之類。) </STRONG></P>
<P><BR><STRONG>水液混濁。(小便。) </STRONG></P>
<P><BR><STRONG>皆屬於熱。</STRONG></P>
tan2818
發表於 2012-11-17 17:30:14
<P align=center><STRONG><FONT size=5>【<FONT color=red>審治第七</FONT>】 </FONT></STRONG></P>
<P><BR><STRONG>諸嘔吐酸。暴注下迫。(火瀉裡急。) </STRONG></P>
<P><BR><STRONG>皆屬於熱。諸痙項強。皆屬於濕。(濕甚而兼風木之化。) </STRONG></P>
<P><BR><STRONG>諸暴強直。皆屬於風。(風性勁急。二證相類。而一屬濕。一屬風。) </STRONG></P>
<P><BR><STRONG>諸病水液。澄徹清冷。(吐溺。) </STRONG></P>
<P><BR><STRONG>皆屬於寒。故大要曰。謹守病機。各司其屬。有者求之。 </STRONG></P>
<P><BR><STRONG>(或有熱有濕。或有風有寒。) </STRONG></P>
<P><BR><STRONG>無者求之。 </STRONG></P>
<P><BR><STRONG>(或無水。或無火。或非熱。或非寒。) </STRONG></P>
<P><BR><STRONG>盛者責之。 </STRONG></P>
<P><BR><STRONG>虛者責之。 </STRONG></P>
<P><BR><STRONG>(河間著原病式。用病機十九條。而未及十六字。似屬缺典。) </STRONG></P>
<P><BR><STRONG>必先五勝。(五行勝氣。) </STRONG></P>
<P><BR><STRONG>疏其血氣。令其調達。而致和平。此之謂也。 </STRONG></P>
<P><BR><STRONG>(此段次序稍易。以火從火。以熱從熱。用便觀覽。因於文義無害。故敢爾也。 </STRONG></P>
<P><BR><STRONG>昂按。病機十九條。而火居其五。熱居其四。可見諸病火熱為多。蓋風寒暑濕。皆能為火為熱也。 </STRONG></P>
<P><BR><STRONG>宇宙間天地萬物。皆賴此陽火。以為生發之本。若無此火。則天地或幾乎息矣。 莊子所謂火傳不知其盡。而釋氏相宗。亦以暖與議並舉也。 </STRONG></P>
<P><BR><STRONG>但平則為恩。亢則為害。生殺之機。互相倚伏。 凡物皆然。故火能生人。而亦能殺人也。 </STRONG><STRONG>) </STRONG></P>
<P><BR><STRONG>諸氣在泉。(司天略同。稍有異者。詳本注中。經文在泉。每居司天之前。) </STRONG></P>
<P><BR><STRONG>風淫於內。治以辛涼。佐以苦甘。(舊本無甘字。司天有甘字。) </STRONG></P>
<P><BR><STRONG>以甘緩之。 </STRONG></P>
<P><BR><STRONG>以辛散之。 </STRONG></P>
<P><BR><STRONG>(金能勝木。故治以辛涼。辛過甚。恐傷氣。故佐以苦甘。苦勝辛。甘益氣也。 </STRONG></P>
<P><BR><STRONG>木性急。故甘以緩之。 </STRONG></P>
<P><BR><STRONG>木喜條達。故辛以散之。 </STRONG></P>
<P><BR><STRONG>司天多酸以瀉之。 </STRONG></P>
<P><BR><STRONG>無辛散句。) </STRONG></P>
<P align=center><STRONG></STRONG> </P>
tan2818
發表於 2012-11-17 17:30:22
<P align=center><STRONG><FONT size=5>【<FONT color=red>審治第七</FONT>】 </FONT></STRONG></P>
<P><BR><STRONG>熱淫於內。治以鹹寒。佐以甘苦。以酸收之。 </STRONG></P>
<P><BR><STRONG>以苦發之。 </STRONG></P>
<P><BR><STRONG>(水勝火。故治以鹹寒。甘勝咸。佐之所以防其過也。 </STRONG></P>
<P><BR><STRONG>心苦緩。故以酸收之。 </STRONG></P>
<P><BR><STRONG>熱鬱於內。故以苦發之。 </STRONG></P>
<P><BR><STRONG>司天無苦發句。) </STRONG></P>
<P><BR><STRONG>濕淫於內。治以苦熱。佐以酸淡。(司天作酸辛。又云濕上甚而熱。治以苦溫。佐以甘辛。以汗為故而止。) </STRONG></P>
<P><BR><STRONG>以苦燥之。 </STRONG></P>
<P><BR><STRONG>以淡泄之。 </STRONG></P>
<P><BR><STRONG>(苦熱能燥濕。酸木能制土。淡能利水。吳注。使酸而非淡。則味濃滋濕矣。 泄。滲與汗也。 </STRONG><STRONG>) </STRONG></P>
<P><BR><STRONG>火淫於內。治以咸冷。佐以苦辛。(司天作苦甘。相火畏火也。 </STRONG></P>
<P><BR><STRONG>故治以咸冷。苦能泄熱。辛能散能潤。) </STRONG></P>
<P><BR><STRONG>以酸收之。 </STRONG></P>
<P><BR><STRONG>以苦發之。 </STRONG></P>
<P><BR><STRONG>(與治熱淫同。) </STRONG></P>
<P><BR><STRONG>燥淫於內。治以苦溫。佐以甘辛。(司天作酸辛。) </STRONG></P>
<P><BR><STRONG>以苦下之。 </STRONG></P>
<P><BR><STRONG>(火能勝金。故治以苦溫。甘辛能潤燥。燥熱內結。以苦瀉之可也。 </STRONG><STRONG>) </STRONG></P>
<P><BR><STRONG>寒淫於內。治以甘熱。佐以苦辛。(司天作平以辛熱。佐以甘苦。) </STRONG></P>
<P><BR><STRONG>以咸瀉之。 </STRONG></P>
<P><BR><STRONG>以辛潤之。 </STRONG></P>
<P><BR><STRONG>以苦堅之。 </STRONG></P>
<P><BR><STRONG>(土能制水。熱能勝寒。故治以甘熱。苦而辛。</STRONG></P>
tan2818
發表於 2012-11-17 17:31:03
<P align=center><STRONG><FONT size=5>【<FONT color=red>審治第七</FONT>】 </FONT></STRONG></P>
<P><BR><STRONG>亦熱品也。 </STRONG></P>
<P><BR><STRONG>傷寒內熱者。以咸瀉之。 </STRONG></P>
<P><BR><STRONG>腎苦燥。以辛潤之。 </STRONG></P>
<P><BR><STRONG>腎欲堅。以苦堅之。 </STRONG><STRONG>) </STRONG></P>
<P><BR><STRONG>治諸勝復。寒者熱之。 </STRONG></P>
<P><BR><STRONG>熱者寒之。 </STRONG></P>
<P><BR><STRONG>溫者清(涼。) </STRONG></P>
<P><BR><STRONG>之。 </STRONG></P>
<P><BR><STRONG>清者溫之。 </STRONG></P>
<P><BR><STRONG>散者收之。 </STRONG></P>
<P><BR><STRONG>抑(郁。) </STRONG></P>
<P><BR><STRONG>者散之。 </STRONG></P>
<P><BR><STRONG>燥者潤之。 </STRONG></P>
<P><BR><STRONG>急者緩之。 </STRONG></P>
<P><BR><STRONG>堅者(軟。) </STRONG></P>
<P><BR><STRONG>之。 </STRONG></P>
<P><BR><STRONG>脆者堅之。 </STRONG></P>
<P><BR><STRONG>衰者補之。 </STRONG></P>
<P><BR><STRONG>強者瀉之。 </STRONG></P>
<P><BR><STRONG>各安其氣。必清必靜。則病氣衰去。歸其所宗。此治之大體也。 </STRONG></P>
<P><BR><STRONG>氣之勝也。 </STRONG></P>
<P><BR><STRONG>微者隨之。 </STRONG></P>
<P><BR><STRONG>甚者制之。 </STRONG></P>
<P><BR><STRONG>氣之復也。 </STRONG></P>
<P><BR><STRONG>和者平之。 </STRONG></P>
<P><BR><STRONG>暴者溫之。 </STRONG></P>
<P><BR><STRONG>皆隨勝氣。(勝復之氣。) </STRONG></P>
<P><BR><STRONG>安其屈伏。(屈伏之氣。) </STRONG></P>
<P><BR><STRONG>無問其數。以平為期。此其道也。 </STRONG></P>
<P><BR><STRONG>寒者熱之。 </STRONG></P>
tan2818
發表於 2012-11-17 17:31:46
<P align=center><STRONG><FONT size=5>【<FONT color=red>審治第七</FONT>】 </FONT></STRONG></P>
<P><BR><STRONG>熱者寒之。 </STRONG></P>
<P><BR><STRONG>微者逆之。 </STRONG></P>
<P><BR><STRONG>甚者從之。 </STRONG></P>
<P><BR><STRONG>(王注。微者猶人火也。 </STRONG></P>
<P><BR><STRONG>可以濕伏。可以水折。甚者猶龍火也。 </STRONG></P>
<P><BR><STRONG>激則愈焰。當順其性而散之。 </STRONG></P>
<P><BR><STRONG>按此與上文微者隨之甚者制之相反。而各有其妙。) </STRONG></P>
<P><BR><STRONG>堅者削之。 </STRONG></P>
<P><BR><STRONG>客者除之。 </STRONG></P>
<P><BR><STRONG>勞者溫之。 </STRONG></P>
<P><BR><STRONG>(溫養。) </STRONG></P>
<P><BR><STRONG>結者散之。 </STRONG></P>
<P><BR><STRONG>留者攻之。 </STRONG></P>
<P><BR><STRONG>燥者濡之。 </STRONG></P>
<P><BR><STRONG>急者緩之。 </STRONG></P>
<P><BR><STRONG>散者收之。 </STRONG></P>
<P><BR><STRONG>損者益之。 </STRONG></P>
<P><BR><STRONG>逸者行之。 </STRONG></P>
<P><BR><STRONG>驚者平之。 </STRONG></P>
<P><BR><STRONG>上之(吐。) </STRONG></P>
<P><BR><STRONG>下之。 </STRONG></P>
<P><BR><STRONG>(瀉。) </STRONG></P>
<P><BR><STRONG>摩之浴之。 </STRONG></P>
<P><BR><STRONG>薄之(漸磨。) </STRONG></P>
<P><BR><STRONG>劫之。 </STRONG></P>
<P><BR><STRONG>開之發之。 </STRONG></P>
<P align=center><STRONG></STRONG> </P>
tan2818
發表於 2012-11-17 17:31:53
<P align=center><STRONG><FONT size=5>【<FONT color=red>審治第七</FONT>】 </FONT></STRONG></P>
<P><BR><STRONG>適事為故。何謂逆從。(申明上文逆之從之二義。) </STRONG></P>
<P><BR><STRONG>曰。逆者正治。從者反治。(以寒治熱。以熱治寒。逆病氣者。謂之正治。以寒治熱而佐以熱藥。以熱治寒而佐以寒藥。順病氣者。謂之反治。) </STRONG></P>
<P><BR><STRONG>從少從多。觀其事也。 </STRONG></P>
<P><BR><STRONG>(視病之輕重。為藥之多少。) </STRONG></P>
<P><BR><STRONG>反治何謂。(反治為治法玄微。故再三辨詰。) </STRONG></P>
<P><BR><STRONG>曰。熱因寒用。寒因熱用。塞因塞用。通因通用。必伏其所主。(所主之病。) </STRONG></P>
<P><BR><STRONG>而先其所因。(所因之法。) </STRONG></P>
<P><BR><STRONG>其始則同。其終則異。可使破積。可使潰堅。可使氣和。可使必已。(王林注曰。熱因寒用者。 如大寒內結。以熱攻除。寒甚格熱。熱不得前。則以熱藥冷服。下嗌之後。冷體既消。熱性便發。情且不違。而致大益。是熱因寒用之例也。 </STRONG></P>
<P><BR><STRONG>寒因熱用者。 如大熱在中。以寒攻治則不入。以熱攻治則病增。乃以寒藥熱服。入腹之後。熱氣既消。寒性遂行。情且協和。而病以減。是寒因熱用之例也。 </STRONG></P>
<P><BR><STRONG>五常政大論。治熱以寒。溫而行之。 </STRONG></P>
<P><BR><STRONG>治寒以熱。涼而行之。 </STRONG></P>
<P><BR><STRONG>即此義也。 </STRONG></P>
<P><BR><STRONG>塞因塞用者。 如下焦虛乏。中焦氣壅。脅滿盛。欲散滿則益虛其下。欲補下則滿甚於中。病患告急。不救其虛。且攻其滿。藥入則減。藥過依然。故中滿下虛。其病益甚。不知疏啟其中。 </STRONG></P>
tan2818
發表於 2012-11-17 19:11:20
<P align=center><STRONG><FONT size=5>【<FONT color=red>審治第七</FONT>】 </FONT></STRONG></P>
<P><BR><STRONG>峻補其下。少服則資壅。多服則宣通。下虛既實。中滿自除。此塞因塞用也。 </STRONG></P>
<P><BR><STRONG>通因通用者。 如大熱內結。注瀉不止。以熱澀之。 </STRONG></P>
<P><BR><STRONG>結復未除。以寒下之。 </STRONG></P>
<P><BR><STRONG>結散利止。此通因通用也。 </STRONG></P>
<P><BR><STRONG>其積寒久瀉。以熱下之。 </STRONG></P>
<P><BR><STRONG>同此法。) </STRONG></P>
<P><BR><STRONG>平氣何 如。曰。謹察陰陽所在而調之。 </STRONG></P>
<P><BR><STRONG>以平為期。正者正治。反者反治。(王注。陰病陽不病。陽病陰不病。是為正病。則以寒治熱。以熱治寒。正治也。 </STRONG></P>
<P><BR><STRONG>如陰位見陽脈。陽位見陰脈。是謂反病。則以寒治寒。以熱治熱。此反治也。 </STRONG></P>
<P><BR><STRONG>) </STRONG></P>
<P><BR><STRONG>論言治寒以熱。治熱以寒。方士不能廢繩墨而更其道也。 </STRONG></P>
<P><BR><STRONG>有病熱者。寒之而熱。有病寒者。熱之而寒。二者皆在。新病復起。(寒熱二症皆在。因服寒熱之藥。反增新病。) </STRONG></P>
<P><BR><STRONG>奈何治。(欲依標格。則病勢不除。若廢繩墨。則更無新法。) </STRONG></P>
<P><BR><STRONG>曰。諸寒之而熱者取之陰。熱之而寒者取之陽。所謂求其屬也。 </STRONG></P>
<P><BR><STRONG>(王注。言益火之原。以消陰翳。壯水之主。以制陽光。故曰求其屬也。 </STRONG></P>
<P><BR><STRONG>又曰。臟腑之源。有寒熱溫涼之主。取心者不必齊以熱。取腎者不必齊以寒。但益心之陽。寒亦通行。強腎之陰。熱之猶可。觀斯之故。或治熱以熱。治寒以寒。萬舉萬全。孰知其意。) </STRONG></P>
<P><BR><STRONG>服寒而反熱。服熱而反寒。其故何也。 </STRONG></P>
<P><BR><STRONG>曰。治其旺氣。是以反也。 </STRONG></P>
<P><BR><STRONG>(氣當旺之時。而復補助之。 </STRONG></P>
<P><BR><STRONG>馬注。或熱太過而水不生。故雖用寒藥而熱不去。或寒太過而火不生。故雖用熱藥而寒不去。) </STRONG></P>
<P><BR><STRONG>不治旺而然者。何也。 </STRONG></P>
<P><BR><STRONG>曰。不治五味屬也。 </STRONG></P>
<P><BR><STRONG>(五味各有所屬。) </STRONG></P>
<P><BR><STRONG>夫五味入胃。各歸其所喜攻。酸先入肝。苦先入心。甘先入脾。 【審治第七】 </STRONG></P>
<P><BR><STRONG>辛先入肺。咸先入腎。久而增氣。(助其藏氣。) </STRONG></P>
<P><BR><STRONG>物化之常也。 </STRONG></P>
<P><BR><STRONG>氣增而久。夭之由也。 </STRONG></P>
<P><BR><STRONG>(久而增氣。王注云。 如久服黃連苦參反熱之類。氣增不已。則臟有偏勝。偏勝則臟有偏絕。故致暴夭。生氣通天論所謂味過於酸。肝氣以津。脾氣乃絕。即其義也。 </STRONG><STRONG>) </STRONG></P>
<P><BR><STRONG>方制君臣。何謂也。 </STRONG></P>
<P><BR><STRONG>主病之謂君。(主治是病者。為君藥。) </STRONG></P>
<P><BR><STRONG>佐君之謂臣。應臣之謂使。(佐應者。為臣使藥。) </STRONG></P>
<P><BR><STRONG>非上下三品之謂也。 </STRONG></P>
<P><BR><STRONG>(神農制本草。以上藥一百二十品為君。中藥一百二十品為臣。下藥一百二十五品為佐使。) </STRONG></P>
<P><BR><STRONG>氣有多少。病有盛衰。治有緩急。方有大小。奈何。曰。氣有高下。(馬注。司天在泉。觀下文補上治上二句。當屬上部下部。) </STRONG></P>
tan2818
發表於 2012-11-17 19:11:48
<P align=center><STRONG><FONT size=5>【<FONT color=red>審治第七</FONT>】 </FONT></STRONG></P>
<P><BR><STRONG>病有遠近。(久病新病。位遠位近。) </STRONG></P>
<P><BR><STRONG>證有中外。(內傷。外感。) </STRONG></P>
<P><BR><STRONG>治有輕重。(輕劑。重劑。) </STRONG></P>
<P><BR><STRONG>適其至所為故也。 </STRONG></P>
<P><BR><STRONG>(治以適至其所為節。 如病高而治下。病遠而治近。病中而治外。病重而治輕。皆為藥病不相當也。 </STRONG><STRONG>) </STRONG></P>
<P><BR><STRONG>大要曰。君一臣二。奇之制也。 </STRONG></P>
<P><BR><STRONG>君二臣四。偶之制也。 </STRONG></P>
<P><BR><STRONG>君二臣三。奇之制也。 </STRONG></P>
<P><BR><STRONG>君二臣六。偶之制也。 </STRONG></P>
<P><BR><STRONG>(王注。奇。古之單方。偶。古之復方。) </STRONG></P>
<P><BR><STRONG>故曰。近者奇之。 </STRONG></P>
<P><BR><STRONG>遠者偶之。 </STRONG></P>
<P><BR><STRONG>汗者不以奇。下者不以偶。補上治上制以緩。(恐其下迫。) </STRONG></P>
<P><BR><STRONG>補下治下制以急。(恐其力微。) </STRONG></P>
<P><BR><STRONG>急則氣味濃。(用氣濃味濃之藥。) </STRONG></P>
<P><BR><STRONG>緩則氣味薄。(用氣薄味薄之藥。) </STRONG></P>
<P><BR><STRONG>適其至所。此之謂也。 </STRONG></P>
<P><BR><STRONG>是故平氣之道。近而奇偶。制小其服也。 </STRONG></P>
<P><BR><STRONG>(心肺位近。或補或汗。宜小其服。) </STRONG></P>
<P><BR><STRONG>遠而奇偶。制大其服也。 </STRONG></P>
<P><BR><STRONG>(肝腎位遠。或補或下。宜大其服。) </STRONG></P>
<P><BR><STRONG>大則數少。小則數多。多則九之。 </STRONG></P>
<P><BR><STRONG>(味多而分兩輕。) </STRONG></P>
<P><BR><STRONG>少則二之。 </STRONG></P>
<P><BR><STRONG>(味少而分兩重。) </STRONG></P>
<P><BR><STRONG>奇之不去則偶之。 </STRONG></P>
<P><BR><STRONG>是謂重方。(即復方。不能少而奇,寧多而偶。所謂逆者正治也。 </STRONG><STRONG>) </STRONG></P>
<P><BR><STRONG>偶之不去則反佐以取之。 </STRONG></P>
<P><BR><STRONG>所謂寒熱溫涼。反從其病也。 </STRONG></P>
<P><BR><STRONG>(馬注。取藥味之寒熱溫涼。反同於病之寒熱溫涼者以佐之。 </STRONG></P>
<P><BR><STRONG>乃因其性而利導之。 </STRONG></P>
<P><BR><STRONG>所謂從者反治也。 </STRONG><STRONG>) </STRONG></P>
<P><BR><STRONG>病之中外何 如。曰。調氣之方。必別陰陽。定其中外。</STRONG></P>
tan2818
發表於 2012-11-17 19:12:41
<P align=center><STRONG><FONT size=5>【<FONT color=red>審治第七</FONT>】 </FONT></STRONG></P>
<P><BR><STRONG>各守其鄉。內者內治。(陰經裡證。) </STRONG></P>
<P><BR><STRONG>外者外治。(陽經表證。) </STRONG></P>
<P><BR><STRONG>微者調之。 </STRONG></P>
<P><BR><STRONG>其次平之。 </STRONG></P>
<P><BR><STRONG>盛者奪之。 </STRONG></P>
<P><BR><STRONG>汗者(者當作之。 </STRONG><STRONG>) </STRONG></P>
<P><BR><STRONG>下之。 </STRONG></P>
<P><BR><STRONG>寒熱溫涼。衰之以屬。隨其攸利。(王注。假 如小寒之氣。溫以和之。 </STRONG></P>
<P><BR><STRONG>大寒之氣。熱以取之。 </STRONG></P>
<P><BR><STRONG>甚寒之氣。則下奪之。 </STRONG></P>
<P><BR><STRONG>奪之不已。則逆折之。 </STRONG></P>
<P><BR><STRONG>折之不盡。則求其屬以衰之。 </STRONG></P>
<P><BR><STRONG>小熱之氣。涼以和之。 </STRONG></P>
<P><BR><STRONG>大熱之氣。寒以取之。 </STRONG></P>
<P><BR><STRONG>甚熱之氣。則汗發之。 </STRONG></P>
<P><BR><STRONG>發之不盡。則逆制之。 </STRONG></P>
<P><BR><STRONG>制之不盡。則求其屬以衰之。 </STRONG><STRONG>) </STRONG></P>
<P><BR><STRONG>病之中外何 如。曰。從內之外者調其內。(皆先治其本。後治其標。) </STRONG></P>
<P><BR><STRONG>從外之內者治其外。從內之外而盛於外者。先調其內而後治其外。從外之內而盛於內者。先治其外而後調其內。中外不相及。則治主病。(中不出外。外不入中。則治其本病。) </STRONG></P>
<P><BR><STRONG>五味陰陽之用何 如。辛甘發散為陽。酸苦涌泄。(涌吐。泄下。) </STRONG></P>
<P><BR><STRONG>為陰。咸味涌泄為陰。淡味滲泄為陽。(利小便。) </STRONG></P>
<P><BR><STRONG>六者或收(酸。) </STRONG></P>
<P><BR><STRONG>或散。(辛。) </STRONG></P>
<P><BR><STRONG>或緩(甘。) </STRONG></P>
<P><BR><STRONG>或急。(鹹苦。) </STRONG></P>
<P><BR><STRONG>或燥。(苦。) </STRONG></P>
<P><BR><STRONG>或潤。(辛。) </STRONG></P>
<P><BR><STRONG>或。(咸。) </STRONG></P>
<P><BR><STRONG>或堅。(苦。) </STRONG></P>
<P><BR><STRONG>以所利而行之。 </STRONG></P>
<P><BR><STRONG>調其氣使其平也。 </STRONG></P>
<P><BR><STRONG>(至真要大論) </STRONG></P>
<P align=center><STRONG></STRONG> </P>
tan2818
發表於 2012-11-17 19:12:55
<P align=center><STRONG><FONT size=5>【<FONT color=red>審治第七</FONT>】 </FONT></STRONG></P>
<P><BR><STRONG>補上下者從之。 </STRONG></P>
<P><BR><STRONG>治上下者逆之。 </STRONG></P>
<P><BR><STRONG>(王注。上下謂司天在泉也。 </STRONG></P>
<P><BR><STRONG>氣不及。則順其味以和之。 </STRONG></P>
<P><BR><STRONG>氣太過。則逆其味以折之。 </STRONG><STRONG>) </STRONG></P>
<P><BR><STRONG>以所在寒熱盛衰而調之。 </STRONG></P>
<P><BR><STRONG>(地有寒熱異宜。人有盛衰異質。) </STRONG></P>
<P><BR><STRONG>故曰。上取(涌吐。一曰頭面胸喉。) </STRONG></P>
<P><BR><STRONG>下取。(泄利。一曰少腹脛足。一曰二便通塞。) </STRONG></P>
<P><BR><STRONG>內取(藥餌。一曰切脈虛實。一曰沉以候裡。) </STRONG></P>
<P><BR><STRONG>外取。(形色。一曰按摩針灸。一曰漬形為汗。一曰浮以候表。) </STRONG></P>
<P><BR><STRONG>以求其過。能(耐。) </STRONG></P>
<P><BR><STRONG>毒者以濃藥。不勝毒者以薄藥。(視其人之強弱。) </STRONG></P>
<P><BR><STRONG>氣反者。病在上。取之下。(通其下而上病愈。) </STRONG></P>
<P><BR><STRONG>病在下。取之上。(升其上而下病愈。) </STRONG></P>
<P><BR><STRONG>病在中。旁取之。 </STRONG></P>
<P><BR><STRONG>(病在中。而經脈行於左右。針灸熨藥而旁取之。 </STRONG></P>
<P><BR><STRONG>靈樞終始篇。病在上者下取之。 </STRONG></P>
<P><BR><STRONG>病在下者高取之。 </STRONG></P>
<P><BR><STRONG>病在頭者取之足。病在腰者取之。 </STRONG></P>
<P><BR><STRONG>此言刺法。然藥餌亦有此理。</STRONG></P>
tan2818
發表於 2012-11-17 19:13:52
<P align=center><STRONG><FONT size=5>【<FONT color=red>審治第七</FONT>】 </FONT></STRONG></P>
<P><BR><STRONG>李東垣曰。靈樞曰。頭有疾。取之足。謂陽病取陰也。 </STRONG></P>
<P><BR><STRONG>足有疾。取之上。是陰病取陽也。 </STRONG></P>
<P><BR><STRONG>中有疾。旁取之。 </STRONG></P>
<P><BR><STRONG>中者。脾胃也。 </STRONG></P>
<P><BR><STRONG>旁者。少陽甲膽也。 </STRONG></P>
<P><BR><STRONG>甲膽風木也。 </STRONG></P>
<P><BR><STRONG>東方春也。 </STRONG></P>
<P><BR><STRONG>胃中穀氣者。便是風化也。 </STRONG></P>
<P><BR><STRONG>胃中濕勝而成泄瀉。宜助甲膽。風勝以克之。 </STRONG></P>
<P><BR><STRONG>又是升陽。助清氣上行之法也。 </STRONG><STRONG>) </STRONG></P>
<P><BR><STRONG>治熱以寒。溫而行之。 </STRONG></P>
<P><BR><STRONG>(寒藥熱服。) </STRONG></P>
<P><BR><STRONG>治寒以熱。涼而行之。 </STRONG></P>
<P><BR><STRONG>(熱藥涼服。二者為反治。) </STRONG></P>
<P><BR><STRONG>治溫以清。冷而行之。 </STRONG></P>
<P><BR><STRONG>(清藥冷服。) </STRONG></P>
<P><BR><STRONG>治清以溫。熱而行之。 </STRONG></P>
<P><BR><STRONG>(溫藥熱服。二者為正治。) </STRONG></P>
<P><BR><STRONG>故消之削之。 </STRONG></P>
<P align=center><STRONG></STRONG> </P>
tan2818
發表於 2012-11-17 19:13:58
<P align=center><STRONG><FONT size=5>【<FONT color=red>審治第七</FONT>】 </FONT></STRONG></P>
<P><BR><STRONG>吐之下之。 </STRONG></P>
<P><BR><STRONG>補之瀉之。 </STRONG></P>
<P><BR><STRONG>久新同法。病有久新。方有大小。有毒無毒。(藥之有毒無毒者。) </STRONG></P>
<P><BR><STRONG>固宜常制(度。) </STRONG></P>
<P><BR><STRONG>矣。 大毒治病。十去其六。(過之則傷正氣。) </STRONG></P>
<P><BR><STRONG>常毒治病。十去其七。小毒治病。十去其八。無毒治病。十去其九。(張子和曰。 凡藥皆毒也。 </STRONG></P>
<P><BR><STRONG>雖苦參甘草。不可不謂之毒。久服必偏勝為害。) </STRONG></P>
<P><BR><STRONG>穀肉果菜。食養盡之。 </STRONG></P>
<P><BR><STRONG>(飲食調養。以盡病邪。藏氣法時論。毒藥攻邪。五穀為養。五果為助。五畜為益。五菜為充。) </STRONG></P>
<P><BR><STRONG>無使過之。 </STRONG></P>
<P><BR><STRONG>傷其正也。 </STRONG></P>
<P><BR><STRONG>不盡。行復 如法。(余邪未盡。復行前法。) </STRONG></P>
<P><BR><STRONG>必先歲氣。無伐天和。(必察歲運時令之氣。逆之則傷天和。) </STRONG></P>
<P><BR><STRONG>無盛盛。無虛虛。(當瀉而補為盛盛。當補而瀉為虛虛。) </STRONG></P>
<P><BR><STRONG>而遺人夭殃。無致邪。無失正。(助邪氣。伐正氣。) </STRONG></P>
<P><BR><STRONG>絕人長命。天不足西北。左寒而右涼。地不滿東南。右熱而左溫。其故何也。 </STRONG></P>
<P><BR><STRONG>曰。</STRONG></P>
tan2818
發表於 2012-11-17 19:15:18
<P align=center><STRONG><FONT size=5>【<FONT color=red>審治第七</FONT>】 </FONT></STRONG></P>
<P><BR><STRONG>陰陽之氣。高下之理。太少(一作大小。) </STRONG></P>
<P><BR><STRONG>之異也。 </STRONG></P>
<P><BR><STRONG>東南方陽也。 </STRONG></P>
<P><BR><STRONG>陽者。其精降於下。故右熱而左溫。(陽生於東。而盛於南。故東溫而南熱。) </STRONG></P>
<P><BR><STRONG>西北方陰也。 </STRONG></P>
<P><BR><STRONG>陰者。其精奉於上。故左寒而右涼。(陰生於西。而盛於北。故西涼而北寒。) </STRONG></P>
<P><BR><STRONG>是以地有高下。氣有溫涼。高者氣寒。下者氣熱。故適寒涼者脹。(感陰寒而成脹。) </STRONG></P>
<P><BR><STRONG>之溫熱者瘡。(感濕熱而生瘡。) </STRONG></P>
<P><BR><STRONG>下之則脹已。汗之則瘡已。此腠理開閉之常。太少之異耳。陰精所奉其人壽。陽精所降其人夭。西北之氣。散而寒之。 </STRONG></P>
<P><BR><STRONG>東南之氣。收而溫之。 </STRONG></P>
<P><BR><STRONG>所謂同病異治也。 </STRONG></P>
<P align=left><BR><STRONG>(王注。西北人腠理密而食熱。故宜散宜寒。東南人腠理疏而食冷。故宜收宜溫。吳注。西北氣寒。寒固於外。則熱鬱於內。故宜散其外寒。清其內熱。東南氣熱。熱則氣泄於外。寒生於內。故宜收其外泄。 <BR><BR></STRONG></P>
<P> </P>
tan2818
發表於 2012-11-17 19:15:33
<P align=center><STRONG><FONT size=5>【<FONT color=red>審治第七</FONT>】</FONT> </STRONG></P>
<P><BR><STRONG>溫其內寒。是以有病同而治異者。蓋天氣與地宜不同也。 ) </STRONG></P>
<P><BR><STRONG>故曰。氣寒氣涼。治以寒涼。行水漬之。 </STRONG></P>
<P><BR><STRONG>(藥治其內。湯漬其外。) </STRONG></P>
<P><BR><STRONG>氣溫氣熱。治以溫熱。(二義解者俱欠明確。豈即上文所謂西北散而寒之。 </STRONG></P>
<P><BR><STRONG>東南收而溫之之意乎。 ) </STRONG></P>
<P><BR><STRONG>強其內守。必同其氣。(即氣寒氣涼。治以寒涼之義。) </STRONG></P>
<P><BR><STRONG>可使平也。 </STRONG></P>
<P><BR><STRONG>假者反之。 </STRONG></P>
<P><BR><STRONG>(或有反此為治者。乃假借之。 </STRONG></P>
<P><BR><STRONG>以為反治也。 </STRONG><STRONG>) </STRONG></P>
<P><BR><STRONG>(五常政大論) </STRONG></P>
<P><BR><STRONG>木鬱達之。 </STRONG></P>
<P><BR><STRONG>(宣吐。) </STRONG></P>
<P><BR><STRONG>火鬱發之。 </STRONG></P>
<P><BR><STRONG>(升散。) </STRONG></P>
<P><BR><STRONG>土鬱奪之。 </STRONG></P>
<P><BR><STRONG>(瀉下。) </STRONG></P>
<P><BR><STRONG>金鬱泄之。 </STRONG></P>
<P><BR><STRONG>(解表。利小便。) </STRONG></P>
<P><BR><STRONG>水鬱折之。 </STRONG></P>
<P><BR><STRONG>(制其沖逆。) </STRONG></P>
<P><BR><STRONG>然調其氣。過者折之。 </STRONG></P>
<P><BR><STRONG>以其畏也。 </STRONG></P>
<P><BR><STRONG>所謂瀉之(過。太過也。 </STRONG></P>
<P><BR><STRONG>折之以其所畏。即瀉之是也。 </STRONG></P>
<P><BR><STRONG>王注。咸瀉腎。酸瀉肝。辛瀉肺。甘瀉脾。苦瀉心。) </STRONG></P>
<P><BR><STRONG>必折其郁氣。先資其化源。(吳注。 如寒水司天。則火受郁。火失其養。則資其木也。 </STRONG><STRONG>) </STRONG></P>
<P><BR><STRONG>抑其運氣。(主運勝氣。) </STRONG></P>
<P><BR><STRONG>扶其不勝。無使過暴。而生其疾。論言熱無犯熱。寒無犯寒。(時熱病熱。無犯熱藥。時寒病寒。無犯寒藥。) </STRONG></P>
<P><BR><STRONG>余欲不遠寒。不遠熱。奈何。曰。發表不遠熱。攻裡不遠寒。(吳注。發表利用熱。夏月發表。不遠熱也。 </STRONG></P>
<P><BR><STRONG>攻裡利用寒。冬月攻裡。不遠寒也。 </STRONG><STRONG>) </STRONG></P>
<P><BR><STRONG>熱無犯熱。寒無犯寒。及勝其主則可犯。以平為期。而不可過。是謂邪氣反勝者。(邪氣勝主氣。 如夏應熱。而反寒甚。則可以熱犯熱。余準此。) </STRONG></P>
<P><BR><STRONG>故曰。無失天信。無逆氣宜。無翼其勝。無贊其復。是謂至治。(吳注。天信。春溫夏熱秋涼冬寒也。 </STRONG></P>
<P><BR><STRONG>氣宜。治溫以清。治熱以寒也。 </STRONG></P>
<P><BR><STRONG>翼勝贊復。禁助邪也。 </STRONG><STRONG>) </STRONG></P>
<P><BR><STRONG>婦人重身。(懷妊。) </STRONG></P>
<P><BR><STRONG>毒之何 如。(可用毒藥否。) </STRONG></P>
<P><BR><STRONG>曰。有故無殞。亦無殞也。 </STRONG></P>
<P><BR><STRONG>(有故。 如下文大積大聚是也。 </STRONG></P>
<P><BR><STRONG>內既有故。則毒藥自病當之。 </STRONG></P>
<P><BR><STRONG>故母與胎。皆無患也。 </STRONG><STRONG>) </STRONG></P>
<P><BR><STRONG>其故何謂也。 </STRONG></P>
<P><BR><STRONG>大積大聚。其可犯也。 </STRONG></P>
<P><BR><STRONG>衰其大半而止。過者死。(積聚。必須攻以毒藥。太過則真氣被傷。) </STRONG></P>
<P><BR><STRONG>(六元正紀大論) <BR></STRONG></P>
tan2818
發表於 2012-11-17 19:15:54
<P align=center><STRONG><FONT size=5>【<FONT color=red>審治第七</FONT>】 </FONT></STRONG></P>
<P><BR><STRONG>有其在標。而求之於標。有其在本。而求之於本。有其在本。而求之於標。有其在標。而求之於本。<BR><BR>故治有取標而得者。有取本而得者。有逆取而得者。有從取而得者。治反為逆。治得為從。小大不利。(謂二便。靈樞有便字。) </STRONG></P>
<P><BR><STRONG>治其標。小大利。治其本。病發而有餘。本而標之。 </STRONG></P>
<P><BR><STRONG>先治其本。後治其標。病發而不足。標而本之。 </STRONG></P>
<P><BR><STRONG>先治其標。後治其本。謹察間甚。以意調之。 </STRONG></P>
<P><BR><STRONG>(標本病傳論) </STRONG></P>
<P><BR><STRONG>(靈樞病本篇略同。) </STRONG></P>
<P><BR><STRONG>凡治病。察其形氣色澤。脈之盛衰。病之新故。乃治之。 </STRONG></P>
<P><BR><STRONG>無後其時。形氣相得。(形盛氣盛。形虛氣虛。) </STRONG></P>
<P><BR><STRONG>謂之可治。色澤以浮。謂之易已。脈從四時。謂之可治。(春弦。夏鉤。秋浮。冬營。) </STRONG></P>
<P><BR><STRONG>脈弱以滑。是有胃氣。謂之易治。取之以時。(合於時令。又勿後時。) </STRONG></P>
<P><BR><STRONG>形氣相失。謂之難治。(形盛氣虛。形虛氣盛。) </STRONG></P>
<P><BR><STRONG>色夭不澤。謂之難已。脈實以堅。(邪盛。) </STRONG></P>
<P><BR><STRONG>謂之益甚。脈逆四時。為不可治。所謂逆四時者。春得肺脈。夏得腎脈。秋得心脈。冬得脾脈。(皆五行相克。) </STRONG></P>
<P><BR><STRONG>其至皆懸絕沉澀者。命曰逆四時。(玉機真藏論) <BR></STRONG></P>
tan2818
發表於 2012-11-17 19:16:20
<P align=center><STRONG><FONT size=5>【<FONT color=red>審治第七</FONT>】 </FONT></STRONG></P>
<P><BR><STRONG>善治者治皮毛。(邪在表而淺。) </STRONG></P>
<P><BR><STRONG>其次治肌膚。其次治筋脈。其次治六腑。其次治五臟。治五臟者。半死半生也。 </STRONG></P>
<P><BR><STRONG>(邪入臟。則深且重矣。 ) </STRONG></P>
<P><BR><STRONG>故天之邪氣感。(六氣八風。) </STRONG></P>
<P><BR><STRONG>則害人五臟。水穀之寒熱感。(飲食不節。寒熱失時。) </STRONG></P>
<P><BR><STRONG>則害於六腑。地之濕氣感。則害皮肉筋脈。(濕自下受。先入皮肉。濕流關節。則傷筋脈。) </STRONG></P>
<P><BR><STRONG>善診者。察色按脈。先別陰陽。(脈症聲色。各有陰陽。) </STRONG></P>
<P><BR><STRONG>審清濁而知部分。(臟腑有病。皆形於身面之部分。可以觀氣色而得之。 </STRONG><STRONG>) </STRONG></P>
<P><BR><STRONG>視喘息。聽音聲。而知所苦。觀權衡規矩。而知病所主。(言脈春應中規。夏應中矩。秋應中衡。冬應中權。) </STRONG></P>
<P><BR><STRONG>按尺寸觀浮沉滑澀。而知病所生。以治無過。以診則不失矣。 故曰。病之始起也。 </STRONG></P>
<P><BR><STRONG>可刺而已。其盛。可待衰而已。故因其輕而揚之。 </STRONG></P>
<P><BR><STRONG>(汗而散之。 </STRONG></P>
<P><BR><STRONG>不使傳變。) </STRONG></P>
<P><BR><STRONG>因其重而減之。 </STRONG></P>
<P><BR><STRONG>(病之重者。藥難猝去。當以漸而減之。 </STRONG></P>
<P><BR><STRONG>即衰其半之意。) </STRONG></P>
<P><BR><STRONG>因其衰而彰之。 </STRONG></P>
<P><BR><STRONG>(正氣偏衰。濟而彰之。 </STRONG><STRONG>) </STRONG></P>
<P><BR><STRONG>形不足者。</STRONG></P>
頁:
5
6
7
8
9
10
11
12
13
14
[15]
16
17