tan2818 發表於 2012-9-12 12:07:53

【張氏醫通 卷九 雜門 脫營失精610】

<STRONG></STRONG>
<P align=center><FONT size=5><STRONG>【<FONT color=red>張氏醫通 卷九 雜門 脫營失精610</FONT>】</STRONG></FONT></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P><STRONG>石頑曰:嘗讀內經有脫營失精之病。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>方家罕言。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>近惟陳毓仁癰疽圖形。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>僅見失營之名。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>究無方論主治,故粗工遇此。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>靡不妄言作名。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>為害不淺。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>夫脫營者。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>營氣內奪。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>五志之火煎迫為患。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>所以動輒煩冤喘促。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>五火交煽於內。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>經久始發於外。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>發則堅硬如石。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>毓仁所謂初如痰核。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>久則漸大如石。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>破後無膿。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>惟流血水。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>乃百死一生之証。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>是以不立方論。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>良有以也,其形著也,或發膺乳腋脅,或發肘腕脛膝。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>各隨陰陽偏阻而瑕聚其處。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>久而不已。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>五氣留連。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>病有所並,則上下連屬,如流注然。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>不可泥於毓仁之耳前後及項間。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>方目之為失營也。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>以始發之時。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>不赤不痛。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>見証甚微。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>是以病者略不介意。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>逮至腫大硬痛。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>蟠根錯節已極。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>豈待破後無膿。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>方為百死一生之証哉。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>原夫脫營之病。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>靡不本之於鬱。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>若鬱於臟腑,則為噎膈等証,此不在臟腑。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>病從內生。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>與流注結核乳岩。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>同源異 。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>推其主治。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>在始萌可救之際。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>一以和營開結為務,而開結全賴胃氣有權。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>方能營運藥力,如益氣養營之製。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>專心久服。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>庶可望其向安。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>設以攻堅解毒清火消痰為事,必至腫破流水。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>津復外滲。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>至此日進參、耆。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>徒資淋瀝,其破敗之狀。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>有如榴子之裂於皮外。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>蓮實之嵌於房中。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>與翻花瘡形像無異。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>非若流注結核之潰後。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>尚可圖治,亦不似失精之筋脈痿 也。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>詳脫營失精。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>經雖並舉,而死生輕重懸殊。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>脫營由於嘗貴後賤。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>雖不中邪。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>精華日脫。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>營既內亡。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>瑕復外聚。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>攻補皆為扼腕。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>良工無以易其情志也。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>失精由於先富後貧。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>雖不傷邪。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>身體日減。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>內雖菀結。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>外無瑕聚。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>投劑略無妨礙。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>醫師得以施其令澤也。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>然二者之病。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>總關情志。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>每每交加,而有同舟敵國。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>兩難分解之勢,故毓仁以失營二字括之。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>惜乎但啟其端,而肯綮示人之術,則隱而不發。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>何怪粗工謬言為道。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>妄用砭石。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>寧免五過四失之咎歟。 </STRONG>
頁: [1]
查看完整版本: 【張氏醫通 卷九 雜門 脫營失精610】