tan2818 發表於 2012-9-12 12:00:04

【張氏醫通 卷九 雜門 消癉597】

<STRONG></STRONG>
<P align=center><FONT size=5><STRONG>【<FONT color=red>張氏醫通 卷九 雜門 消癉597</FONT>】</STRONG></FONT></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P><STRONG>經云:二陽結。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>謂之消。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>(二陽者陽明也。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>手陽明大腸主津。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>病消則目黃口乾。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>是津不足也。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>足陽明胃主血。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>熱則消穀善飢。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>血中伏火。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>乃血不足也。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>結者津液不足結而不潤,皆燥熱為病也。) </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>癉成為消中。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>心移熱於肺。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>傳為鬲消。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>(鬲上煩渴。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>飲水多而善消。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>肺氣不化小便反少也。) </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>心移寒於肺。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>肺消。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>肺消者飲一溲二。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>死不治。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>(君火失政,則陰火乘之,故肺金雖有客熱消水,而下焦真陽失守。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>溲便反多,故死不治。) </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>大腸移熱於胃。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>善食而瘦。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>謂之食 。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>(食 謂食移易而過。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>胃熱不生肌肉。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>津液內爍而消見於外也。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>若胃移熱於膽而食 ,則有煩熱口苦之患矣!)腎熱病者。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>先腰痛 酸。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>苦渴數飲身熱。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>有口甘者。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>病名脾癉。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>五味入口。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>藏於胃。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>脾為之行其精氣。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>津液在脾,故令人口甘也,此人必數食甘美而多肥。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>肥者令人內熱。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>甘者令人中滿,故其氣上溢。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>轉為消渴。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>治之以蘭。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>除陳氣也。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>熱中消中。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>不可服膏粱芳草石藥。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>石藥發癲。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>芳草發狂。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>芳草之氣美。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>石藥之氣悍。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>二者其氣急疾堅勁。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>非緩心和人。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>不可以服。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>熱氣留於小腸。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>腸中痛。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>癉熱焦渴,則堅乾不得出,故痛而閉不通矣!消癉脈實大。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>病久可治。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>脈懸小堅。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>病久不可治。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>金匱云:男子消渴。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>小便反多。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>以飲一斗。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>小便一斗。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>腎氣丸主之。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>腎主藏精以施化。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>若精泄無度。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>火動不已,則肺氣傷燥而思水。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>水入於胃,不得肺氣之化。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>不復上歸下輸。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>腎病則氣不約束調布。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>豈不飲一斗而出一斗乎,故用腎氣丸。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>全賴桂、附之辛溫。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>蒸發津氣。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>以潤臟腑百骸。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>豈雲專補其腎哉。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>脈浮小便不利。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>微熱消渴者,宜利小便發汗。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>五苓散主之。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>此言水氣不化之渴。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>與渴欲飲水。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>水入即吐,名曰水逆之渴。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>証雖稍異,而水氣阻礙津液則一。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>故並宜五苓以輸散之。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>水散則津液灌溉,而渴自已耳。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>渴欲飲水不止者。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>文蛤散主之。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>文蛤治傷寒冷水 灌。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>意欲飲水。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>反不渴者。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>是治表之水寒。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>今治裡熱而渴飲水不止者,亦取其<FONT color=magenta>鹹</FONT>寒退火。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>有益水潤燥之功。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>一味而兩得之。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>若治心移熱於肺。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>傳為鬲消者尤宜。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>趙養葵雲。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>上消者。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>舌上赤裂。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>大渴引飲。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>逆調論謂心移熱於肺。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>傳為鬲消者是也。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>以白虎加人參湯治之。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>中消者。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>善食而瘦自汗。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>大便硬。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>小便數。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>癉成為消中者是也。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>以調胃承氣湯治之。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>下消者。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>煩躁引飲。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>耳葉焦乾。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>小便如膏,此腎消也。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>六味丸治之。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>古人治三消之法。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>詳別如此。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>余又有一說焉。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>人之水火得其平。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>氣血得其養。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>何消之有,其間調攝失宜。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>水火偏勝。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>津液枯槁。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>以致龍雷之火上炎。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>熬煎既久。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>腸胃合消。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>五臟乾燥。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>令人四肢瘦削。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>精神倦怠,故治消之法。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>無分上中下。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>先治腎為急。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>惟六味、八味、加減八味。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>隨証而服。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>降其心火。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>滋其腎水,則渴自止矣!白虎與承氣。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>非其所治也。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>總之是下焦命門火不歸元。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>游於肺則為上消。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>游於胃即為中消。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>以八味腎氣丸引火歸元。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>使火在釜底。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>水火既濟。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>氣上熏蒸。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>肺受濕潤,而渴疾愈矣,或□。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>人有服地黃湯而渴仍不止者。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>何也?曰:心肺位近。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>宜製小其服。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>腎肝位遠。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>宜製大其服,如上消中消。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>可以用前丸緩治。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>若下消已虛。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>大渴大燥。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>須加減八味丸料一斤。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>肉桂一兩。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>水煎六七碗。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>恣意冰冷服之。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>熟睡而渴病如失矣!處方之製存乎人之變通耳。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>有等渴欲引飲。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>但飲水不過一二口即厭。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>少頃復渴。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>飲亦不過若此。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>但不若消渴者之飲水□厭也。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>此是中氣虛寒。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>寒水泛上。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>逼其浮游之火於咽喉口舌之間,故上焦一段。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>欲得水救。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>若到中焦。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>以水見水。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>正其所惡也。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>治法,如面紅煩躁者。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>理中湯送八味丸。 </STRONG>
頁: [1]
查看完整版本: 【張氏醫通 卷九 雜門 消癉597】