我本善良 發表於 2012-8-6 05:25:33

【黃帝素問宣明論方 序01】

<STRONG></STRONG>
<P align=center><STRONG><FONT size=5>【<FONT color=red>黃帝素問宣明論方 序01</FONT>】</FONT> </STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P><STRONG>重刻劉守真先生宣明論方序 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>按本傳,劉完素,字守真,河間人。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>嘗遇異人陳先生,以酒飲守真,大醉。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>及寤,洞達醫術,若有授之者,乃撰《運氣要旨論》、《精要宣明論》。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>慮庸醫或出妄說,又著《素問玄機原病式》,特舉二百八十八字,注二萬余言。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>然好用涼劑,以降心火、益腎水為主。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>自號通玄處士。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>金承安間,章宗徵之不就,賜號高尚先生。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>本郡《志》稱所論著,皆發前古所未發。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>與潔古齊名,世號劉張法。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>蓋古君子而托醫以避亂世者。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>又按列傳,張元素,字潔古,易州人。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>夜夢有人用大斧長鑿鑿開心竅,納書於中,自是洞徹醫術。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>完素病傷寒,八日不食,不知所為。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>元素往候,完素面壁罔顧。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>元素曰︰何見待之卑如此哉﹗既為診視,謂之曰︰服某藥乎?曰︰然。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>元素曰︰子誤矣。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>某味性寒下降,走太陰,陽亡汗不能出。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>今脈如此,當服某藥奏效矣。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>完素大服,如其言,遂愈,元素自此顯名,余因是知醫術之不可與尋常人語也。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>嘗疑司馬遷氏稱扁鵲遇長桑君之事,頗涉謬悠。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>乃即近史飲酒、鑿心之說証之,豈盡無癥不信者哉﹗殆以醫道通玄,非神機不得其秘,而世之習旁門,執方書,守意見,以戕伐生靈者,由其無所從悟也。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>守真本《內經》,著《要旨》、《宣明》二論,總十七萬余言。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>又述習醫要用《直格》。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>晚年著《保命集》三卷,自謂軒岐微妙之旨,得之心髓,不敢輕以示人。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>蓋自秦越人、張仲景之後,千有餘年,而先生出,上以承正派之學,下以啟丹溪之傳,通於南北,以永仁術。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>不其偉與說者曰︰不由HT 子,不知異端之害深,不由守真,不知偏門之罪大。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>甚哉﹗邪之亂正也。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>先生之術既行世,醫竊試其法,得效者多,猶其名,恥言涼藥,謂去熱藥為非。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>今觀劉張二傳,好用涼藥,性寒下降之言,則史氏猶為不祛世俗之見。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>其稱元素之言曰︰運氣不濟,古今異軌,古方新病,不相能也,又似以陰詆五運六氣之辯者。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>余嘗論之,《內經》運氣之旨,千載不毀之道,至守真而大闡之,極深研幾之學也。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>何可議也﹗其救偏補弊之功,發明治溫暑之法,而力辟辛熱香燥之毒,所以補前賢之未備,而救末流之為害也。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>然實則無所不該,無所不治。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>而近世傍求醫論,以謂熱病用河間,其亦就所重立言邪,可謂獨識其全矣。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>泛觀河間諸書,烏附等藥,亦多用之,是又何邪?噫﹗後之庸工,以寒涼之劑誤人,而莫之知悟者,又河間之罪?人亦是恃? 賈大夫以民部來守郡期歲中,出俸金開局,施藥活人,不可勝計。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>偶得此書於正科馬志坤氏,因命校讎再三,又捐俸而刻之。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>且欲購全集而匯焉,與《東垣十書》並傳也。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>大夫為政,一以治人為本,刻斯集也,亦以寓仁惠之心而濟之也。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>間嘗迎養二親于郡,即適太夫人有恙,志坤一藥而愈。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>因奇其功,而褒美之。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>叩其術,則能留心於劉張法者,故有是刻。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>是大夫之孝,由此達之人人也。 </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>先正有言,事親者,不可不知醫,信然哉﹗ </STRONG>
<P>&nbsp;</P><STRONG>隆慶三年黃鐘月既望保定府通判北海馮惟敏序 </STRONG>
頁: [1]
查看完整版本: 【黃帝素問宣明論方 序01】